cô bạn thuở nhỏ gợi cảm

Cách chọn đồ đồ lót gợi cảm khi bạn có cơ thể cân đối. Cơ thể của bạn được cân đối như nhau từ trên xuống dưới với định nghĩa eo nhỏ. Hãy thử một chiếc áo ngực băng đô hoặc áo crop top để kéo dài phần ngực và phần dưới ngắn hoặc quần soóc nam để legolas39 bow name. Hack auto farm blox fruit mobile.Cách hack auto farm blox fruit.How to Execute a Blox Fruits Script? Get a reliable and virus-free Roblox exploit and/or script executor, like Krnl, Synapse, or JJSPloit fire the script executor up whilst in Blox Fruits world, then copy and paste any of the scripts we are going to provide you into the provided . Cô ấy là bạn thuở nhỏ của tôi. She was my childhood friend. Anh ấy là bạn thuở nhỏ của tôi. He was my childhood playmate. Hal lần nữa nhìn cô bạn thuở nhỏ của cậu và đổi chủ đề. Hal looked at his childhood friend again and changed the subject. Bạn thuở nhỏ của tôi Magali đã được Bạn đang xem: Cảm nhận bài thơ Tràng giang của nhà thơ Huy Cận [Bài viết HAY NHẤT] tại cungdaythang.com Cảm nhận bài Tràng giang của tác giả Huy Cận để thấy một phong cách … Ngô Ngạn Tổ từng được biết đến là một trong những mỹ nam hàng đầu Hoa ngữ. Khác xa với xu hướng hiện nay, nam người mẫu thập niên 1990 – 2000 của thị trường Hoa ngữ không ít tên tuổi “tiểu thịt tươi” với làn da trắng ngần, vóc dáng mảnh mai. Nhiều sao nam chọn hình tượng sexy, “quả bom sex” với 6 motor mio m3 tidak bisa distarter dan diengkol. Tán tỉnh còn hơn cả là người yêu! Một cuộc tình hài hước sau giờ tan trường cùng với người bạn thuở nhỏ muốn nuông chiều bạn! Tôi, Mikami Souta, một học sinh cao trung, có một người bạn thuở nhỏ. Một thiếu nữ cao trung xinh đẹp, Kisaragi Yuika. Tuy nhiên, cô ấy lại một con người lười biếng, luôn muốn được nuông chiều và là một NEET cực mạnh. Tôi luôn tới phòng Yuika sau giờ tan trường để có tôi chỉnh đốn lại cách sống lười biếng của cô ấy. Cho lời cảm ơn vì cái thẻ nạp game, cô ấy đang ôm tôi và chúng tôi cùng xem anime trong khi cả hai ở gần nhau, lẫn việc thỉnh thoảng chúng tôi cũng ngủ cùng nhau! Nhưng chúng tôi không phải là người yêu. "Cậu không thể rơi vào lưới tình với tớ đâu. được chứ?" Biện pháp phòng hờ để bảo vệ cuộc sống hiện tại để cả hai có thể vẫn "Bạn thuở nhỏ" của nhau. Nhưng sau đó......Tại sao cậu lại tiếp cận tớ với khuôn mặt như đang chuẩn bị hôn vậy!? Một câu chuyện tình hài hước về một người bạn thuở nhỏ dưới tình yêu nhưng trên tình bạn! Tôi là Yonekura Tohru, học sinh năm hai cao Rin, cô ấy là bạn thuở nhỏ của tôi, một con người xuất sắc từ mảng điểm số học tập, đến cả thể thao và văn nghệ thì cũng liệt vào hàng siêu cần phải nói nhiều làm chi, vì cô ấy là một thiên tài toàn diện ở trên mọi lĩnh đã quen nhau từ thuở lọt lòng, nên theo tôi biết thì mọi kỹ năng cô ấy có được, không chỉ do thiên phú ban tặng, mà còn nhờ vào sự chăm chỉ và nỗ lực trong một khoảng thời gian sơ trung, Rin không có tí dấu hiệu nào sẽ trở thành thiên tài hay vận động viên như bây giờ cả. Kỹ năng hội họa của cô ấy cũng mông lung như một trò đùa. Nhưng giờ đây Rin đã lột xác hoàn toàn, lúc mà tài năng của cổ đạt đến một tầm cao bởi khả năng quá vượt trội của Rin, nên vô hình chung khiến cho cô ấy trở thành một nữ thần bất khả xâm tôi cũng tận mắt chứng kiến sự tăng tiến của cô bạn từ lúc còn ở sơ trung cho đến khi lên được cao trung. Sự kính nể của tôi dành cho cô ấy cao bao nhiêu, thì cảm giác cô đơn nó cũng tăng lên bấy nhiêu. Khá dễ để nhận thấy rằng chúng tôi đang ngày một xa chỉ là một kẻ hướng nội, vùi mình vào trong thế giới của anime và Web Novel, còn ở hướng ngược lại thì Rin đang là người nổi tiếng khắp toàn quái nào tôi có thể sánh với một vẻ đẹp chói lọi như Rin cơ chứ. Cô ấy đúng là hiện thân của sự hoàn mĩ...À mà, ít nhất đó chỉ là bề nổi của tảng băng thôi."Mặt của cậu kìa, sao lại tàn tạ như mới uống phải Cola thế kia? Mà đừng có trưng nó ra giúp tôi, thấy mà phát gớm chết đi được."Thì, vấn đề của Rin nằm ở phần ứng xử, bởi vì cách mà cô bạn nói chuyện nó khá là...cục súc. Mỗi lần có tên đực rựa nào đó muốn tán tỉnh cô, cô sẽ ngay lập tức hạ gục họ bằng những ngôn từ sắc như dao cạo của vì thế, cô gần như không có một mống bạn trai nào, bạn gái thì cũng có đấy nhưng lại rất ít và chẳng mấy thân thiết với nhìn như cô ấy chẳng bận tâm chút nào"Haha, xin lỗi cậu, đầu óc của tớ hơi lơ đãng xíu."Vừa dứt lời xong, Rin trút một hơi thở dài sầu muộn."Tohru-kun này, cậu thức khuya quá nhiều, lướt web thì vô ý vô tứ. Xì tốp mấy chuyện đó lại ngay.""Sao thế, làm vậy thì tớ sẽ chết hay sao?""Đúng vậy, và tôi không cho phép. Bởi tôi chỉ muốn truck-kun cán cậu, để cậu được dịch chuyển sang một thế giới song song, và rồi tận hưởng một cuộc sống mà chính bản thân hằng mong ước.""Ủa, được tái sinh với chết đi, kiểu gì cũng như nhau mà?"Khi tôi đối lại bằng một câu nói bâng quơ như vậy, tôi nhận ra đôi mắt của cô ấy đã nới lỏng đi đôi phần, khóe môi cô khẽ cong lên nhè nhẹ. Nhìn nụ cười của Rin quá đỗi ngây ngô, khiến tim tôi đập loạn xạ, như thể sắp nhảy ra khỏi lồng ngực tôi nhiên là khuôn mặt cô ấy rất hợp với kiểu cười nhẹ nhàng có một vẻ đẹp mà không ai có thể lý giải nổi. Chẳng cần hỏi đến ý kiến chủ quan của tôi, vì từ tận sâu trong đáy lòng mình, tôi vẫn luôn coi Rin là cô gái xinh đẹp nhất thế giới. Tôi không hề phóng đại lên đâu, vì nó quả thật là như thế quanh Rin luôn ánh lên một hào quang trang nhã, và lộng lẫy từ đầu đến chân. Làn da cô trắng nõn nà, cùng với cặp bồng đào nở nang. Mái tóc đen dài suôn mượt cắt ngang lưng, giữa chừng buộc một dải ruy băng nhỏ xinh xắn. Chiều cao cô dù chỉ ở mức trung bình, nhưng dáng người cô thì rất thon thả, lồi lõm ở đúng nơi đúng chốn. Cơ thể cô ấy thật đúng chuẩn của siêu mẫu. Tôi định nói cái này ra, dù nghe có vẻ hơi xấu hổ, Rin nhìn hao hao giống với nhân vật Yamato Nadeshiko tóm lại Rin là sinh vật dễ thương nhất trên đời đi, cho nó nhanh và dễ thể cầm cung và kiếm, vũ khí cô ấy sử dụng là những lời nói sắc bén như dao cạo của mình, hạ gục mọi kẻ thù, thế giới ra sao cũng mặc kệ."Cậu lườm tôi làm cái gì vậy? Nhìn đáng sợ lắm luôn đấy.""Tớ có nhìn cậu đâu."Dù sự thật là tôi có liếc sơ qua cậu ấy một chút. Mà thôi, nói luôn tại đây thì lại xấu hổ vỗn cả lài."Mấy tên tội phạm cũng hay nói như thế đó!""Nếu chỉ liếc nhìn người đẹp thôi mà đã làm nên tội, thì nhà tù Nhật Bản chắc sẽ bận rộn lắm đấy."Chi bằng cô ấy nói chuyện nhẹ nhàng hơn tí xíu thôi, tôi khá chắc kèo cô ấy sẽ kết thân được với nhiều người bạn lắm. Mà, tôi thì không bận tâm đến tính cách Rin. Vì khi cô ấy là chính mình, nó tạo cho tôi một cảm giác ân tâm và thân thuộc, như món thịt khoai tây hầm mà mẹ tôi hay nấu cho tôi ăn nói trước, tôi không phải là một kẻ cuồng dâm. Vì đã biết cái tính cổ quá lâu rồi, thành ra lâu ngày cũng hóa quen nói gì thì nói, từng câu từ như cứa da sắt thịt của Rin lại chính là cầu nối khiến chúng tôi đến được với nhau. Tôi nghĩ mình đã đem lòng yêu Rin mất rồi, vì những lời nói cay nghiệt của Rin đối với bao người lại khiến cho tôi cảm thấy thật hạnh có điều khiến tôi phải bận tâm rất nhiều. Ở trường tôi nghe giang hồ truyền miệng với nhau rằng Rin với tôi đang ở trong mối quan hệ "Chủ nhân và đầy tớ". Tôi ước gì có thể đứng ra đính chính lại, vì tất cả đều hoàn toàn sai sự đếch có M, thề có trời cao chứng tôi chỉ muốn tỏ tình với Rin vào một ngày đẹp trời nào đó rất rất lâu rồi, từ cái hồi mà hai chúng tôi còn đang học tiểu học, đó là lúc mà tôi nhận ra mình đã phải lòng cô ấy. [note28202]Đúng vậy, tôi sẽ mãi bước đi trên con đường này, dù cho khoảng cách của nó có xa tận chân trời đi chăng khổ một cái, tôi lại siêu tệ ở khoản thể hiện cảm xúc. Hễ mỗi lần sắp nói ra được tới nơi rồi, thì tôi lại để căng thẳng lấn át. Lúc đó thà nhảy ra đầu truck-kun và dịch chuyển sang thế giới khác còn hơn chán. Nhưng mình thực sự rất rất rất muốn tỏ tình với cô ấy...Trên thế gian này chẳng có gì vui hơn là được đi chơi với Rin cả. Cứ cho là cô ấy nói chuyện hơi độc mồm với...cục súc đi, nhưng tôi biết cô ấy là một người rất tốt bụng, chăm chỉ, và luôn đơn thân một mình. Vì lẽ đó, tôi nguyện sẽ làm tất cả mọi thứ để Rin luôn luôn được hạnh phúc với nụ cười tươi tắn trên sẽ không có chuyện đó xảy ra nếu tôi không chịu trải lòng mình cho cô ấy biết. Tôi chỉ muốn nói với Rin rằng tôi yêu cô ấy rất rất khi lết lên cao trung, tôi đã phải tốn không biết bao nhiêu ngày để suy nghĩ cách tỏ tình với cô chắc chắn vào một ngày nào đó, tôi nhất định sẽ nói ra cho bằng được.============================================================Bo nút"Tohru-kun này.""Gì vậy, Rin ơi?'Cả hai đứa đều đang ở trong phòng của Rin, và tôi thấy nụ cười của cô ấy khác hẳn so với thường ngày."Tớ...yêuuu...cậu..."Tay cô ấy dang rộng ra, Rin ôm chầm lấy tôi và đè tôi xuống giường thoáng ngửi thấy mùi hương phảng phất, là mùi mật ong thì phải, và thân nhiệt của cô ấy thì ấm áp tựa như ánh nắng của mùa xuân. Mà ngực của cậu đang đè lên người tớ này, tớ có thể cảm nhận được mặt của cô ấy, quá gần so với mức quy định, và rồi Rin từ từ ngồi hẳn lên trên tấm thân bên vai cô ấy duỗi thẳng, em ấy hướng mặt mình xuống nhìn tôi. Bóng của Rin tràn ra khắp cả cơ thể, và trên khuôn mặt của Rin lúc bấy giờ là một nụ cười hiền hậu nhưng không kém phần quyến rũ."Đừng hòng thoát khỏi tay tớ."Cổ vừa trao tôi một câu gây sát thương chí mạng, rồi lại bám vào người tôi lần nữa, vùi mặt của mình vào trong lồng ngực khẽ xoa nhẹ đầu của Rin, nghe thấy cô ấy thốt ra vài tiếng grừ sinh vật dễ thương gì thế hồi tưởng những gì đã qua, chính bản thân tôi cũng méo thể tin thứ đã diễn ra như thế nào ư, đó là một câu chuyện khá dài... Tập 01 Chương 06 - Hôm nay, bạn thuở nhỏ... cố gắng khiến tôi phải tỏ tình? 20 Bình luận - Độ dài 2,974 từ - Cập nhật Giờ khi mà nghĩ lại rồi, đến giờ tôi vẫn chưa tôi vẫn chưa thể giải thích thật chi tiết bên trong căn phòng của Yuika trông như thế hết, cạnh tường là một chiếc giường lớn. Đây là cái tổ chính của Yuika. Tấm ga trải giường có màu hồng và trên đó có mấy cái gối đệm hình động vật khá lạ mắt. Ở phía đầu giường còn có một khoảng trống cho đồng hồ báo thức, và cô ấy thường xuyên đặt laptop của mình ở bên kia căn phòng thì có một chiếc bàn học mà cô ấy đã dùng từ hồi tiểu học. Cũng có thêm một cái tủ đồ nhỏ mà tôi chưa từng nhìn vào trong lần nào, nhưng vì cô ấy là một đứa thích ẩn cư, tôi cho rằng cái tủ đó chứa đa số là pajama với đồ lót. Ở chính giữa căn phòng là một tấm thảm lông rất mịn cùng một cái bàn kính. Đó là nơi tôi thường dùng để làm bài một vài chỗ trong căn phòng là mấy tấm áp phích của anime và game, nhưng cơ bản thì không có quá nhiều thứ và toàn bộ nơi đây khá ngăn nắp. Đáng lẽ ra nó nên là như thế... Với hình ảnh của căn phòng trong quá khứ trong đầu, tôi đứng ngay trước cửa phòng và than thở trước cái tình huống mình đang gặp phải."Thế này là thế nào hả bạn Yuika?""Ể, ừ... cái gì cơ? Ý cậu là sao cơ? Tớ có thể chắc rằng không có quá nhiều thứ đã thay đổi. Không phải căn phòng này vẫn giống như ban đầu sao?""Ý cậu khi nói giống là thế nào!? Cái đống hổ lốn gì thế này!? Đây là lần đầu tiên trong đời tớ nhận ra rằng tớ còn chẳng có chỗ để đặt chân đấy!"Bên trong căn phòng tràn ngập cơ man là mấy món đồ thuộc sở thích của Yuika. Hàng tá bộ manga, từng chồng từng chồng hộp đĩa DVD, li cốc và tấm lót li cùng mô hình của những cô gái xinh đẹp ở khắp nơi. Đến cả giường của Yuika cũng bị chiếm mất, và cô ấy chẳng còn nơi nào để nằm cả."Kh-không, nhìn đi... Hôm trước tớ đã đi mua sắm một chút mà, đúng không?""Đúng thế. Không chỉ một chút đâu. Tớ đã phải chi ra một đống tiền đấy."Chỉ nghĩ về nó thôi cũng khiến tôi rơi vào trầm cảm rồi. Chính tôi, chứ không phải ai khác, là người bị mẹ Yuika mắng té tát vì chuyện đó. Để tôi nói lại nhé, chính tôi, Mikami Souta, là người phải lãnh nhận hậu quả."Nhưng nó vẫn nằm trong khoảng có thể dọn được mà, đúng không?""T-tớ biết, nhưng mà..."Trên một khoảng chật hẹp còn trống trên giường, Yuika đang nâng niu một thanh kiếm lớn. Đó là... thanh ExGalibur [note38372] kích thước thật! Tôi không biết cô ấy đã tiêu bao nhiêu cho nó nữa. Ló mặt ra khỏi thanh kiếm xanh, bạn thuở nhỏ của tôi lè lưỡi đầy dễ thương."Tớ mới nhận được hàng hôm nay. Thực ra thì đơn hàng đầu tiên là đồ giả, cái thứ hai mới là thật cơ. Teehee☆""Đơn hàng đầu là đổ giả còn cái thứ hai mới là thật á!? Tại sao ngay từ đầu cậu không hủy đơn hàng khi biết đó là giả chứ!? Aah!?""Ow, ow, ow. Tớ xin lỗi, tớ xin lỗi mà! Tớ chỉ không thể cưỡng lại sự cám dỗ từ mấy món châu báu này!"Tên thủ phạm thú nhận với dòng lệ trên mắt khi cô ấy ấn phần mũi nhọn trên cán của thanh thánh kiếm lên trên trán mình. Oh, nhưng nhìn số lượng đồ trong đây mà xem. Chỉ cần nhìn quanh căn phòng thôi cũng thấy chóng mặt rồi. Một vài phút trước, mẹ của cô ấy đã nói với tôi trước của cùng một nụ cười mạnh mẽ đến kì lạ, "Kanade này, dì muốn nói chuyện với con trước khi con về, được chứ?" Tôi đã không biết đó là về chuyện này..."Tớ ghét điều này. Hôm nay tớ không muốn về nhà nữa đâu...""Cậu đang nói gì thế!? Tớ không để cho cậu ngủ lại đâu, biết chứ!? Tớ không tin tưởng chút nào về khả năng kiểm soát bản thân của Souta đâu.""Cậu, là, ai, mà, dám, nói chuyện kiểm soát bản thân với tớ, aaạ!?""Ehyah! Cái chuôi kiếm, đừng dùng chuôi kiếm! Nếu cậu định đâm tớ, ít nhất hãy dùng mũi kiếm ấy! Đầu đó đã được làm cùn để an toàn rồi!"Dùng ngôn ngữ cơ thể để bắt Yuika suy xét về hành động của bản thân, tôi nhìn quanh phòng từ giường của cô ấy.""Trong lúc đó, tớ sẽ phải đi trả hành thôi. Mấy món nào mà chưa được khui ra sẽ bị cấm đụng vào.""Gì cơ!? Cậu trả lại hàng!? Tớ đã phải trải qua rất nhiều khó khăn để mua nó đấy!""Tớ có cần phải cho cậu một sự trừng phạt thích đáng không?""Không, tớ xin lỗi. Tớ sẽ lặng lẽ rút lui, nên làm ơn đừng có liên tục dùng báu vật đó nữa, làm ơn đấy. Khi tôi cầm thanh thánh kiếm với ánh nhìn không chút thương xót, Yuika ôm lấy trán và đầu hàng. Tôi ngay lập tức bắt tay vào việc phân loại, nhưng ở đây nhiều đồ đạc quá. May mà nhờ vào phát hiện nhanh chóng của tôi, vẫn còn kha khá mấy món đồ chưa khui. Mặt khác, đồ càng đắt tiền thì lại càng bị khui ra nhiều hơn."Tại sao bạn thuở nhỏ của mình lại dính vào con đường đắt đỏ đến tuyệt vời này chứ...?""Cậu biết đấy, tớ là người sẽ ăn những gì tớ thích trước tiên mà.""Đừng có nói xạo. Cậu là kiểu người để dành thứ cậu thích nhất cho sau cùng ấy, đúng không?""...Cái đó, không đúng."Đôi mắt của cô ấy đảo xung quanh. Tôi ngay lập tức biết được gì đó vì cô ấy đã nhắm mắt lại và không nhìn tôi nữa. Ngay khi tôi đưa tay lần mò bên dưới chiếc giường, cô ấy lại mở mắt ra."Đây rồi!"Thứ tôi lôi ra là món đồ chưa mở đắt nhất. Đó là một cái gối ôm lớn một cách kì cục in hình một nhân vật trông giống như học sinh tiểu học."Wow... chẳng phải đây là thứ một quý ông độc thân sẽ mua à? Dù sao thì tớ sẽ tịch thu nó! Đem trả hàng đây!""Không, không, không! Thứ duy nhất tớ cần là gối ôm hình Kasumi Mama đấy! Tớ đã luôn mơ về việc ôm ấp mama của tớ mỗi đêm và có được giấc ngủ ngon rồi.""Mama!? Suy nghĩ hợp lí một tí đi! Trời ơi là trời, cậu đâu còn là học sinh tiểu học nữa!""Cô ấy là một con tàu khu trục, nên xét về ngày được chế tạo thì cô ấy đã hơn 80 tuổi rồi đó!" [note38373]"Đó không phải là mẹ cậu, đúng không!?"Tôi tịch thu cái gối ôm hình Kasumi mama hơn 80 tuổi của cô ấy. Trên một miếng giấy vở, tôi viết 'Đồ đang trong giai đoạn chờ.[note38374] Không cần thương xót.' rồi bỏ nó vào chỗ đồ trả lại bên cạnh cánh cửa. Đó là cách mà tôi đã đã di chuyển được một ít trong số chúng..."Mấy món hàng đã được mở ra đắt lắm đấy. Thiệt hại đến kinh tế của nhà Kisaragi là không thể đong đếm được mà...""Thế là kẻ thù thậm chí còn mạnh hơn chúng ta tưởng, huh?""Đừng có cho rằng tớ là đồng bọn với cậu. Kẻ thù là cậu, cậu đấy.""Sao lại thế được!? Là bản ngã khác bên trong của tớ gây ra hết đấy! Thế nên đó hoàn toàn không phải là lỗi của tớ nhé!?""Được rồi, tớ sẽ đem những cuốn truyện tranh đã khui rồi tới một cửa tiệm sách cũ mới mở nhé.""Không! Làm ơn đừng làm thế mà! Nếu lý thuyết thay đổi không có tác dụng thì tớ sẽ dùng sự giống nhau của Yuika khác vậy! Nếu cậu có đồng hồ Yuika, Souta có thể biến hình thành tớ đó! Đúng không? Đúng không?" "Tớ không hiểu. Tớ chỉ biết Siêu nhân Cướp biển thôi." "Thế thì chìa khóa siêu nhân thì sao!? Nếu cậu có thể làm ra sự giống nhau đó, cậu biết tớ có ý gì mà!" [note38371]Tôi kéo Yuika người đang bám lấy hông tôi ra rồi xử tội cô ấy không thương xót. Trong giai đoạn chờ thế này thì không cần phải nhân từ. Tôi cũng mở ngăn kéo cái bàn học ra để kiểm tra. "Cậu nhét cái kiểu manga gì vào trong bàn học thế này?" Đừng để bị lừa, đây là chỗ Yuika giấu bộ manga yêu thích của cô ấy. Ngay khi tôi mở ngăn kéo ra, tôi nghe thấy một câu phản đối, "Oh, không không thể qua đó được!""...Hmmm?"Tôi tự hỏi liệu có đồ lót ở trong đó chăng, nhưng bên trong lại thứ tệ hơn thế. Ẩn giữa đống văn phòng phẩm từ thời tôi còn học tiểu học là một cuốn manga mà gần đây đã được chuyển thể thành anime. Thực ra trước đây tôi đã từng đọc nó rồi. Hoặc đúng hơn là tôi cũng có một cuốn như vậy. Đây là câu chuyện về một người đàn ông và một người phụ nữ đều yêu nhau và lúc nào cũng lên kế hoạch để khiến người kia tỏ tình... Họ đều yêu nhau, và họ đều nhận thức về chuyện đó."...""..."Một sự im lặng kì lạ ập tới. Lẽ ra tôi nên giải quyết chuyện này với một một khuôn mặt khác. Nhưng rồi Yuika cố chấp nói, "Oh, ừ thì. Chỉ là bộ manga này thôi mà." Tôi đã có thể đặt nói lại vào bên trong ngăn kéo và coi như xong mà, tôi đứng hình trong giây lát. Chúng tôi đã biết nhau từ thuở bé rồi. Chúng tôi gần như luôn có thể nói xem đối phương đang nghĩ gì bằng cách đọc bầu không khí. Yuika đã biết rồi. Cô ấy đã biết rằng tôi tôi nội dung của bộ manga. Nói thật thì thế này khó xử quá."...Tóc của tớ."Yuika là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng."...Tóc của tớ rối hết rồi. Là do Souta làm đó."Cô ấy ấn trán mình vào hông tôi."Nên là cậu chải đi. Là trách nhiệm của Souta để đảm bảo mọi thứ gọn gàng mà.""...Được rồi. Thế lược ở đâu á?""Đó. Bên cạnh giường ấy. Và phân loại tới đây thôi nhé, được chứ? Hôm nay thế là đủ rồi."Fu, tốt thật đấy. Nhưng đó là do lỗi của tôi mà tâm trạng trở nên kì lạ quá... Không thể làm khác được. Tôi đồng ý rồi tiến ngồi phịch lên giường còn tôi cầm cái lược màu xanh bạc hà rồi ngồi xuống đằng sau cô ấy."...Tớ vừa mới nhận ra là, tớ chưa từng chải tóc cho ai trước đây cả, như thế có ổn không?""Ổn mà. Chỉ cần cậu làm nhẹ nhàng thôi.""Nói tớ biết nếu cậu đau nhé."Đây là một cuộc đối thoại nghe có vẻ đang mang ý tứ gì đó kì lạ, nhưng chúng tôi đều đã quen rồi. Tôi đặt chiếc lược vào trong mái tóc của cô ấy rồi bắt đầu chải cẩn thận hết mức có thể."Có đau không?""Không đau chút nào cả. Dễ chịu lắm. Tớ muốn cậu làm thế này mới ngày cơ.""Tớ sẽ cân nhắc điều này.""Cậu sẽ cân nhắc điều đó sao?""Tớ sẽ làm thế nếu cậu ngưng tiêu tiền vô tội vạ." "À thì, yêu cầu đó hơi khó để thực hiện ạ.""Khó thế nào cơ?"Bầu tâm trạng đã trở lại bình thường. Yuika di chuyển rồi ôm lấy cái gối đệm đằng sau mình."Nè Souta. Cậu có biết vì sao tớ thích game, anime với manga không?""Không, tớ không biết. Vì sao thế?""Bởi vì đó là tương lai."Giọng nói của cô ấy mỏng manh và ngắt quãng, nhưng là một tia sáng leo lét vậy."Tớ thích những câu chuyện với những nhân vật sống động. Có một tương lai ở đó. Có tất thảy những kiểu ngăn trở cùng những cú ngoặt, nhưng mọi người đều tiến bước lên phía trước vì một tương lai tốt đẹp hơn. Đó là lý do mà tớ rất thích chúng".Tôi đặt chiếc lược xuống để có thể cẩn thận lắng nghe. Bạn thuở nhỏ của tôi nói bằng một tông giọng mà dường như có thể biến mất."Tớ không có ý định rời bỏ căn phòng này đâu. Cuộc đời của tớ không có tương lai?""Thế thì?" Dù cho tôi không nói thế, nó lại nghe là như vậy."Souta.— —Đừng phải lòng tớ nhé, được chứ?"Ví dụ này. Nếu tôi là người hùng của câu chuyện và Yuika là nữ chính. Thì đây sẽ là lúc để tỏ tình. Nếu tôi có thể nói rằng tôi yêu cô ấy, nắm lấy tay cô ấy và đưa cô ấy ra bên ngoài thế giới ngay lúc này, đó sẽ là một cái kết có hậu tuyệt chúng tôi không phải anh hùng hay nữ chính. Chúng tôi chỉ là bạn thời thơ ấu mà thôi. Và vì chúng tôi là bạn thuở nhỏ, chúng tôi biết đối phương nghĩ không khí này là một cái bẫy. "Đừng phải lòng tớ nhé, được chứ?" là Yuika đang yêu cầu tôi bày tỏ tình yêu của mình với cô ấy. Cô ấy đang cố để khiến tôi tỏ tình và rồi cô ấy có thể từ chối tôi thật ngoạn mục— —Giải thoát tôi khỏi cái tương lai vô định của cô như thế sẽ không xảy ra đâu. Cô ấy sẽ không có được điều cô ấy muốn đâu. Chúng tôi là bạn thuở nhỏ. Tôi biết cô ấy mít ướt đến mức nào, cô đơn đến mức nào, và cần Mikami Souta đến mức nào. Vì thế mà tôi sẽ không tỏ tình đâu. Tôi sẽ không tỏ tình, cho đến một ngày, khi mà cô ấy có thể thấy được tương lai của chính mình."Tớ sẽ không phải lòng cậu đâu. Chúng mình chỉ là bạn thuở nhỏ thôi mà."Tôi đáp lại như mọi khi rồi ôm lấy Yuika. Tôi không thể nhìn thấy khuôn mặt của cô ấy từ đằng sau. Nhưng tôi rõ ràng có thể cảm nhận được rằng Yuika đang ngạc nhiên."Này-, này, này! Souta! Làm gì mà đột ngột thế! Ôm lấy tớ trên giường... cậu không thể làn thế được! Đồ ngốc này!""An toàn mà. Đây là trả trước nhé.""Tớ nợ cậu khoản thanh toán nào à?""Ngày mai là ngày tớ nhận lương từ công việc bán thời gian của tớ mà, đúng chứ? Tớ sẽ đi mua mấy tấm thẻ trả trước, nên cậu nợ tớ cái đó đấy."Oh, phải... đúng rồi.""An toàn mà, đúng không?""Tớ đoán là nó àn toàn... chắc vậy? Nhưng cái tâm trạng này, nó căng như khi trọng tài rút thẻ đỏ ấy.""Tớ đâu có đọc được tâm trạng hay gì đâu.""Sao cậu nỡ chứ..."Sự căng thẳng biến mất khỏi cơ thể tôi đang ôm lấy. Cô ấy thả lỏng hai vai rồi dựa lưng vào tôi."Trả trước..."Tựa má lên trên vai tôi, Yuika thì thầm."Làm ơn hãy ôm tớ chặt hơn. Tớ sắp vỡ vụn rồi.""Nếu tớ ôm chặt hơn thì tay tớ chạm vào ngực cậu mất.""...Hôm nay bỏ qua một chút cho cậu được mà."Cậu đùa à! Tôi đã nghĩ sự cảnh giác của cô ấy đã hạ xuống rồi chứ, nhưng dường như nó lại tăng lên rồi. Sau tất cả thì đây là Yuika mà. Sự căng thẳng ngay lập tức trở nên cao vút. Thêm vào đó, lý trí của tôi bay hơi luôn."Yu-Yuika!""Kyaaaah! Tớ có bảo là được đẩy tớ như thế đâu! Tớ chẳng thể tin tưởng được khả năng kiểm soát bản thân của Souta chút nào mà!"Chúng tôi bắt đầu đùa giỡn với nhau và bằng cách nào đó bầu không khí đã trở lại bình thường. Tôi cũng đã vì bối rối mà chạm phải ngực của cô ấy một chút. Đổi lại, tôi nhận phải một cú tát khá mạnh, nhưng đó chỉ là một cái giá nhỏ so với cảm giác của 89 cm thôi, đúng vậy, và thêm vào đó, cô ấy đã tăng số tiền bên trong thẻ trả trước của ngày mai lên gấp mười lần, nhưng tôi vẫn muốn nghĩ đó cũng là một cái gì nhỏ. Tôi tự hỏi nếu tôi có thể chăng. Ước gì tôi có thể... của Yuika đã rất vui vì vụ trả hàng, nhưng dường như dì ấy đã nghe thấy tiếng hét của Yuika và đối chất với tôi như đó là một vấn đề khác. Cái giá cho bộ ngực của bạn thuở nhỏ của tôi lớn quá mà... Ghi chú [Lên trên] Tôi chịu, 100% chịu cái đoạn này, ae nào check raw dc thì kêu tôi sửa nhé chứ thua rồi [Lên trên] Tên trong eng nó như thế nhé [Lên trên] KanColle reference chăng? [Lên trên] Theo định nghĩa của trans eng thì đây là giai đoạn chờ trước khi có thể trả lại hàng, tôi cũng chỉ biết dịch như thế chứ đúng hết hay không thì chịu Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản Hiền Deptry Cấp 1 TÌM TRUYỆN Na9 từ nhỏ là tiểu lưu manh, hồi mẫu giáo cướp đi nụ hôn đầu của nữ9 rồi còn nói cho cả trường bt nữ9 là vợ mik. Theo vợ từ ngày vợ mới sinh ra, 2 người sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm. Từ đầu tiên mà na9 tập nói là vợ ơi, từ lúc mấy tháng tủi là đã kè kè nữ9, ko thấy bả là ổng khóc. Đi học ở trường mẫu giáo ổng đuổi hết mấy đứa chơi với nữ9, na9 bị yandere khá mạnh nhưng ko hề mún lm tổn thương nữ9 mà kiểu nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa ấy. Lúc nữ9 13 tủi bị kinh khóc tưởng mik sắp chết thì na9 lại chạy đi mua băng cho nữ9, ổng tham khảo sách về con gái nên rõ về kinh nguyệt. Lúc lớn lên thì na9 trở thành tổng tài ở tuổi 21 khi thừa kế gia sản của bố mik, bố na9 siu tuyệt vời, bày kế giúp con trai cua con dâu, siu cưng con trai. Bố mẹ nữ9 bị con gái nô nên cx siu chiều con gáiMọi người giúp mình với , cảm ơn ạ> Trả lời 0 0 Báo vi phạm 1206 07/06/21 Trả lời 0 0 Báo vi phạm 0936 04/09/21 Cô dân nữ lạc đường Cấp 1 Ké too, nghe hay quá v Trả lời 0 0 Báo vi phạm 2213 07/09/21 Trả lời 0 0 Báo vi phạm 1638 25/10/21 Anny Cấp 1 Là truyện Đều tại vầng trăng gây họa nhé! Trả lời 0 0 Báo vi phạm 2354 30/10/21 thui Dị tộc trùng sinh Cấp 4 cho ke voi Trả lời 0 0 Báo vi phạm 2052 04/05/22 ❤️️ Leon❤️️ Cấp 1 Chapter 8 Cho mik xin mấy truyện chỉ có H+ thôi đc ko Trả lời 0 0 Báo vi phạm 1508 31/10/20 hikki neet Cấp 1 lên mịa henvn đi cha Trả lời 0 0 Báo vi phạm 1346 15/12/21 Nguyễn Phương Trinh Cấp 1 Chapter 8 tui thik n9 vs hinata cơ Trả lời 0 0 Báo vi phạm 1437 11/10/20 Taokhôngcótênđâu nhưngtaoghétnhữngđứatêndàihơntao Cấp 1 Chapter 1 thật sự thì tao nghĩ dù đó đéo phải na9 nu9 vẫn để nó đè ra chịch thôi con mẹ này dễ ngượng vcl Trả lời 0 0 Báo vi phạm 1926 16/08/20 kk Cấp 1 cho mình xin tên truyện có nd na9, nu9 kết hôn nhưng ko cho mọi mọi người ở công ty biết chỉ có trưởng phòng này chap nào cũng có cảnh *** và nu9 chính mới sinh con xong vài tháng thì na9 đã abcx nu9 . Mình chỉ nhớ đến đấy thôi và hình như bộ này full rồi nhé Trả lời 0 0 Báo vi phạm 2150 11/07/20 Lam.... Cấp 1 Đó là bộ "sự tình lovestory nhà saikawa" nha bạn Trả lời 0 0 Báo vi phạm 1351 15/07/20 Victoria Ẩn danh Chapter 7 Iu kinh vải Trả lời 0 0 Báo vi phạm 2116 11/06/20 Ruby Trang Cấp 1 Chapter 9 hay nè~anh nhà văn ngon trai quá rùi đó nha = Trả lời 0 0 Báo vi phạm 2341 31/05/20 Ẩn danh ta nói nó mlem mlemmm 33 Trả lời 0 0 Báo vi phạm 1924 21/06/20 Jang >

cô bạn thuở nhỏ gợi cảm