cô dâu trăm tỷ tổng tài đại nhân
Còn thiếu những chính sách đủ mạnh để khuyến khích đầu t huy động mọi nguồn lực cho phát triển nguồn nhân lực, cho phát triển và nâng cao sức cạnh tranh các thị trờng để tăng trởng kinh tế và tạo mở việc làm.
iv. Việc Việt Nam gia nhập WTO càng làm Việt Nam có rất nhiều lơi thế để xuất khẩu các mặt hàng chủ lực sang các nước thành viên của tổ chức này vì các hàng rào thuế quan sẽ được bãi bỏ
motor mio m3 tidak bisa distarter dan diengkol. Đánh giá từ 465 lượt Thể Loại Ngôn tình hiện đại, hòa môn thế gia, hợp đồng hôn nhân, thâm tình, ngược luyến tàn tâm, sủng văn...Văn ánLần đầu tiên gặp mặt, cô là người trúng thuốc mê, anh thành người giải thuốc cho hai lần gặp mặt, trong phòng đen tối, anh đè cô dưới người, giọng lạnh như băng "Cô gái, tôi giúp cô nhớ lại lần trước cô nhiệt tình thế nào."Thứ ba lần gặp mặt, anh nhàn nhạt cong môi, vô cùng trịnh trọng nói với cô "Vũ Tiểu Kiều, làm vị hôn thê của tôi."Anh cưng chìu cô, cưng chìu đến tận cùng, làm cho hết thẩy phụ nữ diễm mộ, nhưng chỉ có mỗi Vũ Tiểu Kiều biết, đối với cô anh cưng chìu nhưng lại "Sâu không lường được". Ủng hộ 5000 linh thạch để mua combo truyện Cô Dâu Trăm Tỷ, Tổng Tài Đại Nhân Xin Dịu Dàng Rẻ hơn so với đọc từng chương *Bạn sẽ được cấp số lần đọc bằng tổng số chương có phí của truyện này
Cung Cảnh Hào một tay chống thang máy, đem Vũ Tiểu Kiều giam cầm ở góc thang cúi đầu nhìn cô, ánh mắt hung ác nham hiểm. Hô hấp mạnh mẽ phun xuống dưới, đánh vào hai gò má non mịn của cô, khiến cô một trận hít thở không đàn ông này bá đạo ngay cả hô hấp đều không ai bì nổi như Tiểu Kiều ảo não không thôi, dùng sức đẩy anh “Anh có thể ở trong này, vì sao tôi không thể!""Nhà của tôi ở nơi này, đương nhiên tôi có thể xuất hiện ở nơi này! Nói, tại sao cô lại ở chỗ này!"Anh khí thế bức người, giống một người chồng đang ép hỏi Tiểu Kiều bực mình “Tôi và anh có quan hệ sao? Tại sao lại phải nói cho anh biết!"Thật sự là không tốt, như thế nào lại gặp được Satan Ma vương này! Hơn nữa hiện tại tâm tình anh ta lại đang rất khó chịu, sắc mặt so với trước kia còn đáng sợ hơn, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể ăn thịt người Cảnh Hào một tay nắm bả vai của Vũ Tiểu Kiều, đau đến mức Vũ Tiểu Kiều kêu ra tiếng."Buông tay, nắm đau tôi!"Cung Cảnh Hào ngược lại càng thêm dùng sức, miệng xem thường."Bởi vì, loại người như cô nhân xuất hiện ở nhà bên cạnh nhà tôi, làm cho tôi rất khó chịu, cảm thấy rất dơ bẩn.""..."Trong ngực Vũ Tiểu Kiều đột nhiên tê dại, ở sâu trong khóe mắt cũng nổi lên một cỗ chua xót."Ô uế thang máy nhà anh sao? Nơi này là khách sạn, thang máy là của chung, đừng có nói như đây chỉ là của riêng nhà anh!"Vũ Tiểu Kiều dùng sức lớn tiếng kêu, đem những ấm ức ở đáy mắt, quật cường nhịn trở vậy!Trong mắt con nhà giàu có, cô dơ bẩn không chịu nổi, là con gái riêng - người không thể lộ ra ngoài ánh sáng, chỉ có thể bị người ta làm nhục!Cung Cảnh Hào cười lạnh đứng lên, miệng giọng mỉa mai “Thực vinh hạnh nói cho cô biết, khách sạn Hải Long này, đúng là của chúng ta!"Vũ Tiểu Kiều không còn gì để nói, dựa vào gia thế của Cung Cảnh Hào, nếu nói thành phố Kinh Hoa là nhà của anh ta, cô cũng sẽ tin."Nói! Tối hôm qua cô đi đâu vậy! Vì sao bây giờ lại xuất hiện ở nơi này!"Vũ Tiểu Kiều dùng sức giãy dụa, không cẩn thận chạm vào miệng vết thương trên cánh tay, đau đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn căng Cảnh Hào hạ mắt nhìn về phía cánh tay nhỏ gầy của cô, lực đạo bàn tay to không hiểu tại sao lại tăng thêm hai phần."Tại sao lại như vậy?" Cung Cảnh Hào lạnh giọng hỏi."Ai cần anh lo!" Vũ Tiểu Kiều dùng sức đẩy anh, lại không đẩy Cảnh Hào cười tàn nhẫn đứng lên, lộ ra một cỗ khí phách làm cho người ta kinh sợ "Mạng cô ghê gớm thật, tai nạn cũng chưa đâm chết cô.""Tại sao anh lại biết là tai nạn?"Ngày hôm qua cô đi hộp đêm Kim Sa, sau đó xảy ra tai nạn xe cộ, Cung Cảnh Hào cũng không ở hiện trường, làm sao có thể biết chuyện này?Vũ Tiểu Kiều ảm thấy kỳ quái, liền nghe Cung Cảnh Hào hừ lạnh một tiếng, dùng một loại khẩu khí cực độ oán hận, tàn lạnh nhạt nói.“Vũ Tiểu Kiều, cô thật sự là người có thể làm cho người ta vô cùng chán ghét."Ngực của Vũ Tiểu Kiều run thật sự không biết, Cung Cảnh Hào vì sao hận cô, chán ghét cô, hận không thể cô mau chóng biến mất trên thế gian dùng Logic bình thường phân tích, người này nhất định có bệnh, phải là người bị bênh tâm thần rất nặng, mới có thể ở trường học ghét cô như sau, thang máy dừng lại, có người vào thang Tiểu Kiều nhìn chằm chằm cửa thang máy rộng mở, bỗng nhiên nhấc chân đá vào điểm yếu của Cung Cảnh Cảnh Hào đau đến hừ nhẹ một tiếng, Vũ Tiểu Kiều nhân cơ hội đẩy Cung Cảnh Hào ra, xông ra sau truyền đến tiếng gầm giận dữ của Cung Cảnh Hào “Vũ Tiểu Kiều, cô lại dám đá tôi!!!"Cửa thang máy đóng lại, rốt cuộc nghe không nghe thấy âm thanh gầm rú của Cung Cảnh Tiểu Kiều không dám trì hoãn thời gian, vội vàng chạy về phía thang bộ, chạy một đường xuống. Chạy được hai tầng, cô chạy nhanh ra khỏi thang bộ, đi ấn thang đại học vài năm này cùng Cung Cảnh Hào đấu trí, cô đoán Cung Cảnh Hào sẽ lao ra từ tầng gác tiếp theo thang máy, sẽ chặn cô ở hành nếu cô tiếp tục đi thang máy xuống, Cung đại ma đầu ác độc như vậy, nhất định sẽ ở thang máy, ở cửa lầu một ôm cây đợi muốn thừa dịp Cung Cảnh Hào theo bản năng, đi thang máy rời khỏi chỗ Tiểu Kiều thành công chạy xuống tầng một của khách sạn Hải Long, không đợi cô chạy ra khỏi chỗ này, Cung Cảnh Hào đã đuổi tới.“Vũ Tiểu Kiều, Vũ Tiểu Kiều ———"Anh phẫn nộ rống Tiểu Kiều cũng không quay đầu lại, nhanh chóng nhắm một chiếc ta xi ở ở mà chạy khi lên xe, Vũ Tiểu Kiều nhìn chung quanh bốn phía, khách sạn cao cấp này lại cư nhiên không có một viên gạch thấy Cung Cảnh Hào sắp đuổi tới, Vũ Tiểu Kiều một tóm lấy chậu hoa bên cạnh, ngay cả rễ hoa cũng hung hăng quăng về phía Cung Cảnh nhỏ, hãy tha thứ cho hành động của tao, tao thật sự cảm ơn Tiểu Kiều nhìn vẻ mặt của Cung Cảnh Hào, chạy nhanh như chớp lên xe, ngăn cách vẻ mặt phát cuồng của Cung Cảnh Hào ngoài cửa xe.“Vũ Tiểu Kiều, cô nhất định phải chết ———"Cung Cảnh Hào rít gào một tiếng, đôi tay vung mạnh một quyền trong không khí.
Thể loại Hiện đạiConverter mèo suniEditer mèo suni Số chương10Cô là cô dâu mà anh "mua" được nhưng cũng chính cô là người khiến anh phải chịu những tổn thương sâu nên cuộc hôn nhân giữa anh và cô chính là một cuộc giao dịch với mục đích chính là để trả phải việc thỏa thuận giữa hai bên đã xong rồi sao? Anh ra tiền còn cô bán tại sao khi nhìn cô vui vẻ uống trà, anh lại chẳng thể kiểm soát được bản thân mình đưa cho cô bánh quy mà cô thích ăn để dùng với trà?Tại sao anh lại không ngần ngại ăn hết chén cháo cô đã vất vả nấu cho dù mùi vị đáng sợ đến đâu để rồi bị nhập sao lại như vậy?Kế hoạch mà anh đặt ra để hung hăng chà đạp cô ở dưới lòng bàn chân đâu rồi?Kế hoạch châm chọc mỉa mai cô làm cô đau lòng nhưng lại không dám nói ra đâu mất rồi?Ai nói cho anh biết đi, cuối cùng kế hoạch báo thù của anh đã xảy ra vấn đề ở chỗ nào vậy……
Đọc truyện Cô Dâu Trăm Tỷ, Tổng Tài Đại Nhân Xin Dịu Dàng Án Tác giả Ninh An NhiênThể Loại Ngôn tình hiện đại, hòa môn thế gia, hợp đồng hôn nhân, thâm tình, ngược luyến tàn tâm, sủng văn...Văn ánLần đầu tiên gặp mặt, cô là người trúng thuốc mê, anh thành người giải thuốc cho hai lần gặp mặt, trong phòng đen tối, anh đè cô dưới người, giọng lạnh như băng "Cô gái, tôi giúp cô nhớ lại lần trước cô nhiệt tình thế nào."Thứ ba lần gặp mặt, anh nhàn nhạt cong môi, vô cùng trịnh trọng nói với cô "Vũ Tiểu Kiều, làm vị hôn thê của tôi."Anh cưng chìu cô, cưng chìu đến tận cùng, làm cho hết thẩy phụ nữ diễm mộ, nhưng chỉ có mỗi Vũ Tiểu Kiều biết, đối với cô anh cưng chìu nhưng lại "Sâu không lường được".Bạn đang xem Cô dâu trăm tỷ tổng tài đại nhân xin dịu dàng Các chương mới nhất Chương 30 Chương 29 Chương 28 Chương 27 Chương 26 Danh sách chươngBình luận truyệnTruyện cùng tác giảTổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng Truyện cùng thể loại đọc nhiều1 Lấy Chồng Quyền Thế 2472 2 Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một 2453 3 Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình 2453 4 Nàng Dâu Cực Phẩm 2450 5 Mật Ngọt Hôn Nhân 2449 6 Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi 2449 7 Boss Là Nữ Phụ 2449 8 Ẩn Hôn Sủng Ngọt Vợ Yêu Của Tài Phiệ... 2442 9 Vợ Boss Là Công Chúa 2441 10 Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương Vợ Mớ... 2439 Truyện 5z - Đọc truyện online, đọc truyện chữ,truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, hay truyện ngôn tình, truyện đam mỹ một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính 5z được tổng hợp tự động từ internet và không giữ bản quyền cũng như chịu trách nhiệm nội dung trên website thành viên khi ghé thăm trang web vui lòng không chia sẽ các nội dung liên quan đến chính trị,đồi trụy,xuyên tạc..Xem thêm Chứng Minh Rằng Nhật Bản Có Nền Công Nghiệp Phát Triển Cao ?Nếu bạn đọc thấy truyện nào có nội dung liên quan đến chính trị, nội dung không lành mạnh hoặc vi phạm bản quyền... vui lòng liên hệ để chúng tôi xóa bỏ khỏi trang web. Chân thành cảm đang hoạt động thử nghiệm, chờ giấy phép MXH của Bộ TT & TT.
"Tuy nhiên…"Cung Cảnh Hào kéo dài âm điệu, lại nói bằng giọng điệu xót xa “Làm tròn lên, ba phút cũng không là gì cả, miễn cưỡng coi như cô đến đúng giờ.""Cung Cảnh Hào!!!"Vũ Tiểu Kiều cắn chặt răng, đau lòng nhìn sách vở bị xé rách ném đầy trên sàn đã ghi lại rất nhiều nội dung chính ở trong vở ghi, dựa vào đó để lên kế hoạch học tập để chuẩn bị cho kỳ thi sắp tới, tránh bị trượt môn. Quan trọng hơn là, trong vở ghi có rất nhiều bản thảo thiết kế sơ bộ của cô, thế nhưng tất cả đều đã bị cái tên khốn khiếp này xé rách!Vũ Tiểu Kiều căm ghét trừng Cung Cảnh Hào, hai mắt đục ngầu nhìn anh ta."Vũ Tiểu Kiều, cô có ánh mắt gì vậy!" Cung Cảnh Hào tức giận, hung tợn nhìn cô."Anh lại tìm tôi làm gì!" Vũ Tiểu Kiều cố gắng đè nén lửa giận trong ngực xuống, mới không bị mất kiểm soát."Vũ Tiểu Kiều, cô có bị mất trí nhớ không đấy? Hôm nay vừa đúng là ngày thứ bảy! Chín trăm ngàn đâu?""…"Nghe vậy, Vũ Tiểu Kiều mới đột nhiên nhớ ra, mình còn thiếu Cung Cảnh Hào chín trăm ngàn."Anh."Vũ Tiểu Kiều cắn chặt răng."Thiếu tiền thì phải trả tiền, đây là lẽ bất di bất dịch, Vũ Tiểu Kiều, đừng nói là cô muốn quỵt nợ đấy!""Cung Cảnh Hào, anh đừng hòng lừa gạt tôi! Đừng nói là gốc mẫu đơn trăm năm kia, cho dù có là gốc mẫu đơn hai trăm năm, cũng không đáng giá chín trăm ngàn!"Vũ Tiểu Kiều tức đến run rẩy hai tay, vội vàng lấy điện thoại di động ra tìm kiếm trên mạng, nói với Cung Cảnh Hào."Anh trợn to đôi mắt tôn quý của mình lên nhìn cho rõ ràng đi, gốc mẫu đơn trăm năm đắt lắm cũng chỉ ba chục ngàn thôi! Anh lại đòi tôi chín trăm ngàn!"Cung Cảnh Hào khoanh hai tay ở trước ngực, đế giày da cao quý của anh ta lại đạp vào trên sách vở của Vũ Tiểu Kiều lần nữa, còn hung hăng di di gót ta dùng tư thế nhìn từ trên cao xuống liếc nhìn Vũ Tiểu Kiều “Vũ Tiểu Kiều, tôi nói chín trăm ngàn, thì là chín trăm ngàn!""Cung Cảnh Hào, anh đừng có mà đòi hỏi quá nhiều!""Tôi nói dối cô?" Cung Cảnh Hào cười phá lên “Vũ Tiểu Kiều, nếu cô không chấp nhận cái giá này, cô có thể chạy ra ngoài nói, Cung Cảnh Hào tôi lừa bịp cô, nhìn xem có người tin cô hay không."Vũ Tiểu Kiều tức giận đến cắn răng nghiến lợi, lồng ngực phập phồng kịch vậy!Chắc chắn sẽ không có ai tin tưởng, thái tử gia tập đoàn Cung thị sẽ đi lừa người vì chín trăm Cung Cảnh Hào mà nói, chín trăm ngàn chỉ là chín con trâu chỉ mất một sợi lông*, nhưng với Vũ Tiểu Kiều mà nói, đó lại là con số trên trời.* Cửu ngưu nhất mao chín con trâu chỉ mất một sợi lông thành ngữ điển cố hay để răn đời về nghị lực, về hy sinh cái nhỏ để lấy cái lớn"Tôi không có tiền!" Vũ Tiểu Kiều Cảnh Hào bước về phía trước một bước, ép tới gần Vũ Tiểu Kiều, hung tàn nói “Vũ Tiểu Kiều, không trả tiền thì cứ chờ thư thông báo đuổi học đi!""Cung Cảnh Hào, anh…"Vũ Tiểu Kiều cắn chặt môi, tức giận đến run rẩy cả Tử Dụ vội vàng ngăn ở trước mặt Vũ Tiểu Kiều, nói với Cung Cảnh Hào “Cung thiếu, chúng tôi sẽ trả chín trăm ngàn cho anh, anh gửi tài khoản cho tôi đi, tôi sẽ chuyển tiền cho anh ngay bây giờ…"Cung Cảnh Hào đẩy An Tử Dụ ra “Không phải chuyện của cô, tránh sang một bên đi! Tôi chỉ để Vũ Tiểu Kiều tự trả tiền lại thôi!!!"An Tử Dụ bị đẩy đến lảo đảo đứng không vững, Vũ Tiểu Kiều vội vàng đỡ An Tử Dụ, tức giận trừng Cung Cảnh Hào.“Được! Chín trăm ngàn chứ gì, tôi sẽ trả cho anh! Nhưng anh phải cho tôi thêm mấy ngày nữa, bây giờ tôi không có nhiều tiền như vậy.""Vũ Tiểu Kiều, đã nói bảy ngày thì chính là bảy ngày, hôm nay là kỳ hạn cuối cùng! Cô đừng nghĩ đến chuyện kéo dài thời gian với tôi! Cung Cảnh Hào tôi không có thời gian lãng phí với cô vì chín trăm ngàn!""Thế nhưng bây giờ tôi không có tiền." Vũ Tiểu Kiều thật sự hận không thể cầm một dao, đâm chết Cung Cảnh Cảnh Hào nhìn đồng hồ đeo tay “Bây giờ là chín giờ tối, cùng lắm là tôi gia hạn cho cô sang đến buổi tối ngày mai, cô phải mang tiền đến khu căn hộ của tôi vào trước chín giờ tối mai đi, ở tầng 57 Ngự Hải Long Loan.""Đừng có nghĩ đến chuyện chống chế, tôi đã chuẩn bị xong video ghi lại cảnh đó, chỉ cần cô không trả tiền, cứ ngồi chờ bị truy tố và bị đuổi khỏi trường đi!"Cung Cảnh Hào bỏ lại những lời này, sau đó nghênh ngang rời Tiểu Kiều đứng ở trong ký túc xá, nhìn sách vở tán loạn trên sàn nhà, hai mắt ửng vội vàng ngẩng đầu lên, nuốt nước mắt trở vào trong."Tiểu Kiều, ba triệu của Nhất Hàng vẫn còn ở chỗ mình, cậu lấy ra ứng trước đi." An Tử Dụ Tiểu Kiều ngồi xổm người xuống, nhặt quyển vở đã bị xé đến tàn tạ lên, phủi lớp bụi bám trên đó đi, ghép từng mảnh từng mảnh giấy vào quyển sổ này ghi lại những cảm hứng thiết kế của cô cùng ghi chép trên lớp, nó cực kỳ quan trọng với thường cô phải đi làm thêm rất nhiều, không có nhiều thời gian học tập, ghi chép trên lớp là một trong những thứ rất quan trọng với cô."Kiều Kiều, nếu cậu thật sự không muốn dùng đến tiền của Nhất Hàng…" An Tử Dụ vội vàng tháo sợi dây chuyền kim cương trên cổ xuống."Sợi dây chuyền này, có thể trị giá hơn một triệu đấy, mình sẽ bán nó đi.""An An, đừng! Đây là di vật mẹ cậu để lại cho cậu!""Kiều Kiều, chẳng lẽ cậu muốn nhận thư thông báo đuổi học à?"Vũ Tiểu Kiều vừa dán lại vở ghi, vừa nói “Mình không tin anh ta có thể một tay che trời! Có còn luật phát hay không! Anh ta muốn kiện mình, muốn kiện thì cứ kiện đi, cùng lắm là mình ngồi tù trả nợ!""Kiều Kiều, chuyện của dì lúc trước vẫn chưa khiến cậu hiểu rõ sao? Đám người này có quyền có thế, một ông chủ sòng bạc nho nhỏ, chỉ bị vết thương nhỏ xíu, cũng có thể lừa ba triệu tiền thuốc thang!""Bằng vào quyền thế của Cung Cảnh Hào, anh ta sẽ cho cậu ăn trái ngon gì chứ?""Chưa nói đến thái tử gia Cung thị là anh ta hạ lệnh đuổi cậu, cậu dính đến án kiện ở trên người, trường học cũng không thể giữ cậu lại. Bằng vào bối cảnh gia tộc, anh ta có quyền hoành hành bá đạo ở thành phố Kinh Hoa này! Cũng có tư cách lên mặt hất hàm với tất cả mọi người."“Cung gia bọn họ cũng không phải là nhà giàu nhất thành phố Kinh Hoa này! Anh ta dựa vào cái gì! Dựa vào cái gì!" Vũ Tiểu Kiều nắm chặt lấy quyển vở ghi, nước mắt rưng rưng trên khóe năm, cô đã bị Cung Cảnh Hào nhằm vào bắt nạt ba năm!Mới đầu chỉ là những chuyện nhỏ nhặt, như xé sách vở, làm bẩn quần áo, bị đặt bẫy ở cửa ký túc xá, khiến sinh viên toàn trường đều xa lánh cô, đến bây giờ là công kích cá nhân, lợi dụng điểm yếu đe dọa lại lừa cô, hành vi càng ngày càng quá đáng!"Dì để cậu học ở Styland, vì hy vọng tương lai cậu có thể bước lên xã hội thượng lưu.""Mình chỉ muốn chăm sóc cho anh trai mình, có công việc để duy trì kế sinh nhai, không có lòng dạ nào trèo lên giới thượng lưu.""Vậy nên mới nói, cậu không biết vì sao Cung Cảnh Hào có thể hoành hành ngang dọc như vậy! Mặc dù Cung gia không phải là nhà giàu có nhất thành phố Kinh Hoa, nhưng Cung gia có quan hệ thông gia với Tịch gia, Tịch gia có địa vị ở thành phố Kinh Hoa này, thậm chí là có địa vị ở trên thế giới, chắc cậu đã nghe thấy một số lời đồn chứ?"“Tịch gia nào? Tịch gia gì?"“Cậu nhỏ của Cung Cảnh Hào, chính là người đứng đầu Tứ thiếu Kinh Hoa, Thần thiếu Kinh Hoa!""Không biết!"Trong đầu Vũ Tiểu Kiều bỗng vang lên giọng nói dễ nghe của người đàn ông ở trong căn phòng tối tăm họ đều kính cẩn gọi anh là "Thần thiếu".Người đàn ông hôm nay cô va vào ở bệnh viện, cũng được mọi người gọi "Thần thiếu", đặc biệt giọng nói của đối phương rất quen Tiểu Kiều bỗng cảm thấy lạnh toát cả sống lẽ ba triệu kia, chính là của người đàn ông kia…Không trách, lúc ấy anh dùng loại ánh mắt đó nhìn chằm chằm vào cô!An Tử Dụ vô vọng nhìn về phía xa xăm “Dù sao dì cũng là nhà thiết kế thời trang nổi tiếng, sao cậu lại chẳng biết gì về chuyện của xã hội thượng lưu vậy?""Tịch gia là lão hổ mà ngay cả đám quan chức cấp cao cũng không trêu chọc nổi. Cậu cũng nhìn thấy rồi đấy, đám con em của những quan chức cấp cao, của đám nhà giàu kia, có ai không nịnh bợ Cung Cảnh Hào đâu, bọn họ đều kiêng kỵ Thần thiếu Kinh Hoa Tịch Thần Hãn."Tịch Thần Hãn…Trong đầu Vũ Tiểu Kiều thoáng vang vọng một giọng nói."Nhớ, tôi tên là Tịch Thần Hãn."
cô dâu trăm tỷ tổng tài đại nhân